Sức mạnh chữa lành diệu kỳ của vui chơi

2025-03-29 06:27:22
Sức mạnh chữa lành diệu kỳ của vui chơi
Đó là một trong những khoảnh khắc mà bạn không bao giờ nghĩ rằng nó sẽ xảy ra cho đến khi, trong tích tắc, nó xảy ra.
Tôi quay đi chỉ trong chốc lát, và vào lúc đó, đứa con gái 18 tháng tuổi của tôi đã leo đến bậc thang cao nhất của cầu thang với một tốc độ nhanh chóng mặt. Một lúc sau, tôi nghe thấy một tiếng động mạnh và quay lại thì nhìn thấy con bé đang lăn xuống cầu thang. Trong cơn hoảng loạn, tôi chạy nhanh đến chỗ con bé, hét lớn để chồng tôi gọi 911. Anh ấy đỡ cả hai chúng tôi dậy, cố gắng an ủi con bé vì quá sợ hãi và bị đau, còn tôi thì khóc vì sợ hãi và xấu hổ. Anh ấy bình tĩnh xoa dịu con bé, bế con bé vào bếp để lấy chú thỏ boo-boo của nó, một dụng cụ làm mát được trang trí dưới dạng đồ chơi, để chườm lên môi hiện đang bị sưng tấy của con bé. Tôi hít thở sâu vài cái và cùng hai bố con đi vào bếp. Khi hồi tưởng lại cảm xúc của con bé, tôi nói rằng: "Mẹ đã tự hỏi liệu lúc đó con có cảm thấy rất sợ hãi không" và "Con đã rất dũng cảm khi cố gắng leo lên cầu thang, nhưng con đã bị ngã và điều đó thật đáng sợ." Con bé bình tĩnh lại khá nhanh chóng và rúc vào vòng tay tôi khi chúng tôi liên lạc với bác sĩ. Con bé không thể hiện dấu hiệu bị thương nào khác ngoài phần môi bị va đập. Chúng tôi được chỉ dẫn đơn giản là hãy để mắt đến con bé.
Vài tuần sau đó, khi đi làm về, tôi thấy chồng tôi đang đứng ở dưới chân cầu thang để thu dọn rất nhiều những con thú nhồi bông. Con gái tôi thì đang đứng ở trên đầu cầu thang, phía bên kia của rào chắn được khoá cẩn thận.
Anh ấy ngẩng mặt lên và nói rằng: “Hai bố con đã làm việc này cả ngày trời rồi. Con bé cứ liên tục ném chúng xuống cầu thang!”
Đương nhiên thôi, anh ấy đã cảm thấy hơi bực mình một chút; anh ấy không còn thực sự muốn giúp con bé chơi trò nhặt đồ nữa. Tôi đã khựng lại một lúc khi quan sát con bé ném đồ chơi xuống cầu thang một lần nữa. Sau đó, tôi chợt nhận ra một điều. Con bé cần phải được diễn tả lại điều đã xảy ra - khoảnh khắc đáng sợ khi ngã xuống cầu thang. Vì vậy, khi con bé ném chúng xuống cầu thang, tôi đã hỏi rằng liệu chúng đang cảm thấy như thế nào.
“Ồ không, Elmo đang rơi xuống cầu thang. Mẹ tự hỏi không biết liệu chú voi có đang cảm thấy sợ hãi không”.
Sau khi Elmo ngã xuống, tôi bình tĩnh bước xuống cầu thang để nhặt đồ chơi. “Mẹ muốn kiểm tra Elmo và đảm bảo rằng chú voi vẫn ổn, không bị thương hay sợ hãi”, tôi nói.
Tôi nhặt con thú nhồi bông lên và hỏi nó có ổn không, bế nó vào bếp, và kiểm tra khắp cơ thể nó. Con gái tôi theo sau tôi và chăm chú quan sát. Tôi đã nhờ con bé giúp kiểm tra Elmo. Tôi cũng đã hỏi liệu con bé có nghĩ rằng Elmo cần chú thỏ boo-boo không; con bé đã đồng ý rằng Elmo cần đấy.
Chúng tôi đã thay phiên nhau chườm túi nước đá hình con thỏ lên người Elmo và đảm bảo rằng nó vẫn ổn. Chúng tôi đã chơi trò chơi này trong khoảng hai tuần, luôn kết thúc trò chơi bằng cách kiểm tra và chăm sóc cho con thú nhồi bông. Lần cuối cùng khi chúng tôi chơi trò này, chính con bé là người khởi xướng trước. Trong một lần đang thay tã, con bé đã nói, "Elmo boo-boo!" Lúc đầu, tôi không chắc con bé đang nói gì hoặc con bé muốn nói gì. Nhưng sau một lúc, tôi nhận ra rằng con bé muốn đưa cho Elmo túi nước đá hình chú thỏ của mình. Con bé ngồi trong lòng tôi và chúng tôi thay phiên nhau chăm sóc cho những vết thương nhỏ được tưởng tượng ra của Elmo. Con bé rất chú ý đến phần miệng của Elmo, thường xuyên đặt túi nước đá vào đúng vị trí mà con bé đã từng bị đau. Sau khi chăm sóc xong cho Elmo, tôi nói rằng: "Mẹ của Elmo muốn giữ cho Elmo được an toàn, vì vậy mẹ chú sẽ không để chú ngã xuống cầu thang như vậy nữa." Đó là lần cuối cùng chúng tôi chơi trò chơi này, và kể từ đó con bé không hề thể hiện sự sợ hãi hay lo lắng liên quan đến cầu thang hoặc leo trèo nữa.
Trải nghiệm lần này đã khẳng định một điều mà tôi luôn tin tưởng với tư cách là một bác sĩ lâm sàng nhưng vẫn chưa được thực sự kiểm chứng bởi kinh nghiệm nuôi dạy con cái của riêng tôi: Vui chơi chính là ngôn ngữ của trẻ. Nếu chúng ta có thể học cách lắng nghe và trò chuyện bằng ngôn ngữ của trò chơi, chúng ta sẽ có thể giúp con mình vượt qua một số thử thách lớn nhất trong cuộc đời chúng.
Vui chơi là một trong những phương pháp đầu tiên để chúng ta tương tác với thế giới, giải quyết các vấn đề và tạo ra sự kết nối. Điều này đúng với cả người và động vật. Giám đốc Viện Vui chơi Quốc gia, tiến sĩ Stuart Brown, khẳng định rằng sự vui chơi không chỉ đóng vai trò là nền tảng cho sự phát triển của trẻ nhỏ, mà còn có khả năng khơi dậy những tiềm năng lớn nhất của một cá nhân trong suốt cuộc đời. Như Richard Gaskill và Bruce Perry đã đề ra trong bài báo năm 2013 có tựa đề “Sức mạnh sinh thần kinh học của việc vui chơi”, các nghiên cứu đã cho thấy rằng khả năng vui chơi của một người ở tuổi trưởng thành sẽ ảnh hưởng đến niềm vui nói chung, sức khỏe thể chất và sự hài lòng với cuộc sống của người đó. Dù cho bạn ở độ tuổi nào, bộ não của con người vẫn được hưởng lợi và phát triển mạnh mẽ hơn khi tham gia vào các trò chơi.
 
Trích cuốn Liệu pháp trò chơi

Không có bình luận nào cho bài viết.

Viết bình luận: